Tôi và người em sinh đôi cùng cưới 1 cặp chị em sinh đôi, đêm tân hôn tôi nhận ra người đó không phải vợ nhưng tôi nhắm mắt cho qua

   

Tôi và Duy – em trai song sinh của tôi – cùng lớn lên bên nhau, giống nhau đến từng nếp tóc. Không ai nghĩ chúng tôi sẽ gặp một cặp chị em song sinh… rồi lại cùng cưới họ trong một ngày.

Linh là vợ tôi. Dịu dàng, hay cười, có lúm đồng tiền. Lan – em cô ấy – là vợ Duy. Nhanh nhẹn, tinh nghịch, hay nói. Dù giống nhau như hai giọt nước, nhưng tính cách lại trái ngược.

Hôn lễ diễn ra đẹp như cổ tích. Ai cũng gọi đó là “cuộc hôn nhân song sinh hoàn hảo nhất mà họ từng thấy”.

Cho đến đêm tân hôn.

Khi bước vào phòng, ánh đèn mờ, tôi thấy cô ấy ngồi lặng lẽ bên giường. Mùi nước hoa thoảng qua quen thuộc – nhưng… không giống lắm với Linh. Tôi khựng lại khi cô ấy quay lại, ánh mắt long lanh, dịu dàng… nhưng lạ.

“Em… là Linh đúng không?”

Cô ấy gật đầu. Nụ cười vẫn nhẹ như sương. Tôi bỗng thấy ngờ vực tan biến. Có thể là do ánh sáng. Có thể là do cảm xúc quá nhiều trong ngày.

 

Chúng tôi nằm cạnh nhau. Không có gì quá mãnh liệt. Chỉ là những cái siết tay nhẹ, hơi thở trầm. Tôi nhắm mắt lại.

“Dù sao… đó cũng là người tôi chọn, là người đã bước cùng tôi đến đây,” – tôi tự nhủ.

Sáng hôm sau, khi bắt gặp ánh mắt thật sự của Linh từ phía phòng đối diện, tôi mới biết… mình đã ở bên Lan suốt đêm qua.